Từ một lời tựa viết tay trên trang đầu quyển sách nhỏ

Thứ Ba, 12 tháng 6, 2018



Cô gái nhỏ vừa gặp lại sau 4 năm đưa tôi mượn một quyển sách nhỏ. Đó là một ngày bầu trời Sài Gòn buồn thiu ít xanh và rưng rưng như sắp khóc.

Tựa lưng trong cái góc nhỏ quen thuộc, tôi dừng lại rất lâu ở trang đầu tiên của quyển sách. Không gì đặc biệt, chỉ là vài dòng tím thẫm viết nghiêng, rằng, có những người đến bên đời ta rồi bất chợt ra đi, có những người ở lại rất lâu và ta không bao giờ là ta như trước nữa. Dòng chữ như viết vội, như thể người viết sợ mình không đuổi kịp những điều trong suy nghĩ. Vội vã nhớ ra một góc tình tự đã lâu bỏ rơi trong lòng. Rồi như sực nhớ ra, hối hả quay đầu, chuyện cũ đã thành ký ức.

Mùi cafe thơm thơm. Ở những góc nhỏ trong thành phố, đôi khi chúng ta gặp một người nào đó, rồi họ đi. Rất vội. Thậm chí đôi lần, tôi có loại hoang tưởng không rõ ràng, rằng mỗi cuộc gặp gỡ trên đời đều sẽ có một cái kết. Hoặc ở lại, hoặc ra đi. Như cái lời tựa xiêu vẹo kia vậy, bất chợt ra đi, hoặc ở lại mãi mãi. Nhưng cũng có những người đã ra đi, tôi vẫn không thể là tôi như trước nữa. Bởi dù đã rời đi rất xa khỏi khoảng cắt với cuộc đời tôi, họ thực sự ở lại, bằng một bóng lưng bận rộn, hoặc đôi khi, chỉ là một cái nhìn khi đi ngang nhau vội vã.

Đàn bà sinh ra là để nhớ chuyện xưa cũ. Có những chuyện đã qua từ thuở nào, người trong cuộc kia vốn cũng đã không còn nghĩ tới, vậy mà tôi lại có thể nhớ rất rõ ràng. Như nhớ hôm nay là tròn 1 năm tôi bước chân đến nơi đó. Lúc nãy, khi tựa đầu vào khung ảnh chiếc xe bus 2 tầng màu đỏ, nhìn những bọt sữa trôi nổi mờ nhạt, tôi đột nhiên nghĩ ra, nếu như một năm trước đây tôi không đến nơi này, thì một năm đó, tôi sẽ sống thế nào? Có phải vẫn sẽ yên ổn trôi qua những ngày rất tĩnh lặng, đôi lần quay về trạm xe bus trước trường Nhân văn, mơ mơ hồ hồ nhớ đến một người đã cũ? Hay sẽ gặp một vài ai đó, xốc nổi vụng về, để rồi vẫn sẽ trầm luân trong những câu chuyện không đầu không cuối? Mùa mưa cũng qua, rồi mùa khô cũng qua. Tháng 9 lại đến, trời vẫn có những chiều hiu hiu muốn nức nở. Nhớ lại chuyện cũ, nhìn chiếc bàn lần đầu tiên ngồi, tôi cũng muốn hỏi bản thân mình một câu, đã thôi nức nở chuyện đã qua chưa?

Chúng ta, dù ở tuổi nào trong cuộc đời, cũng chỉ là một ảnh hình được tạo nên từ quá khứ, bị những thói quen, những ký ức trong quá khứ chi phối đến từng cử chỉ. Giống như từ một năm nay, rời khỏi góc quán đó, tôi vẫn bỏ qua đoạn đường nhanh nhất về nhà, chạy lên cầu ông Lãnh, rồi vòng qua Hàm Nghi, lên cầu Khánh Hội, hít bụi thành phố đêm khuya đầy lồng ngực, rồi trở về. Đoạn đường xa gấp 3 lần cung đường cũ, tôi vẫn muốn đi. Vì đi qua những chiếc cầu bắc ngang sông, có thể cảm thấy trong lòng yên ổn hơn rất nhiều. Bởi biết có những khoảng cách dù khó khăn cũng sẽ vượt qua được. Bởi giống như dù bị chia cắt, cũng có thể nối lại với nhau bằng khoảng cong loang lổ màu đèn phố. Bởi đó là cảm giác dọc ngang xa xôi, chỉ cần vượt qua cây cầu đó, chạy thêm một đoạn nữa, là có thể quay về.

Dù chúng ta đang ở đâu trong cuộc đời mình, vẫn sẽ gặp những người rất lạ. Họ sẽ đi qua, mang theo một ít tâm can, một ít chân tình, một ít xốc nổi của chúng ta, rồi lẩn trong dòng người hằng ngày tất bật, mà đi mất. Nhưng rốt cuộc, họ vẫn sẽ ở lại, bởi chúng ta đã từng vì họ mà thay đổi, và vẫn nhớ như in một chút gì đó thuộc về họ. Đó không phải là chuyện lý trí bảo rằng đáng hay không đáng. Nó thuộc về phần bản năng nhất của mỗi người: bản năng ghi nhớ, và ghi nhớ rất rõ ràng, những ký ức như thế.

Như Duyên

http://thietbiruaxeotogiare.blogspot.com/2018/06/quy-trinh-rua-xe-may-sieu-sach.html
https://sites.google.com/site/thietbiruaxechuyennghiep/home/huong-dan-rua-xe-may-sieu-sach
https://issuu.com/trungnph/docs/quy_trinh_rua_xe.docx
https://medium.com/@nguyentrung.cbc/cac-buoc-rua-xe-may-chuyen-nghiep-ma-ai-cung-can-biet-5ba486aca88
https://www.slideshare.net/TrungNguyn292/quy-trnh-ra-xe-my-chuyn-nghip-ti-nh
https://www.evernote.com/shard/s505/sh/6abf9e01-8ea6-4d99-88d3-f4d20f506992/951bc85364436fe6e00488ac7b387c8a
https://www.linkedin.com/pulse/cac-buoc-don-gian-giup-rua-xe-may-cuc-sach-trung-nguyen/
http://thietbiruaxeotoxemay.over-blog.com/2018/06/quy-trinh-rua-xe-may-sieu-sach-sieu-nhanh.html
http://trungnphh.strikingly.com/blog/quy-trinh-r-a-xe-may-sieu-s-ch-c-c-nhanh
http://trungnph.gianhangvn.com/cac-buoc-co-ban-giup-rua-xe-may-chuyen-nghiep-63110u.html
http://thietbiruaxe.wikidot.com/blog:8
http://huutrungsml.eklablog.com/quy-trinh-rua-xe-may-chuyen-nghiep-tai-nha-don-gian-a145108594
http://trungnph.simplesite.com/440057698
http://www.apsense.com/status/13861684-81641520
https://www.surveymonkey.com/r/D9DRNYV
https://www.anphabe.com/discussions/questions-answers/q/quy-trinh-rua-xe-may-chuyen-nghiep-gom-may-buoc/20477/answer
https://linkhay.com/link/2053228/quy-trinh-rua-xe-chuyen-nghiep-cho-nguoi-moi-bat-dau
http://facebookhitlist.com/profiles/blogs/dung-d-ch-r-a-xe-si-u-s-ch-l-lo-i-n-o-mua-u-m-b-o
https://thietbiruaxe.kinja.com/gia-dung-dich-rua-xe-bot-tuyet-hien-nay-1826754024
https://vk.com/@477004458-huong-dan-quy-trinh-rua-xe-chuyen-nghiep
http://thietbiruaxeotoxemay.over-blog.com/2018/04/thong-tin-ve-nuoc-rua-xe-sonax-dung-de-rua-o-to.html

http://bftvietnam.com/forum/showthread.php/22482-Nuoc-rua-xe-may-sumo-gia-re-nhat-thi-truong.html
https://raovat.vn/dung-dich-rua-xe-sonax-gloss-shampoo-loai-1-lit-raovat-1857653.html
https://forum.duytan.edu.vn/sites/index.aspx?p=forum_thread&forum=1127&thread=751426#p0
https://tudomuaban.com/chi-tiet-rao-vat/858825/dung-dich-nuoc-rua-xe-sieu-sach-cho-tiem-rua-xe.html
http://www.hdvietnam.com/threads/quy-trinh-rua-xe-may-sieu-sach-khong-phai-ai-cung-nam.1413071/
Share

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 
Copyright © 2015. Quan Trọng Là Thần Thái.
Design by Herdiansyah Hamzah. Published by Themes Paper. Powered by Blogger.
Creative Commons License